Bàn tay anh siết bánh lái càng lúc càng chặt, lồng ngực cũng bắt đầu phập phồng lên xuống.
Sống đến từng tuổi này, hầu như anh đều có lòng tin với tất cả mọi chuyện, duy chỉ có Cảnh Hảo Hảo, anh lại chưa bao giờ cảm thấy tự tin.
Anh không e ngại Thẩm Lương Niên mà e ngại mười năm quá khứ mà hai người họ từng có với nhau.
Thẩm Lương Niên chính là cái gai trong lòng anh, chỉ một chút liên hệ giữa anh ta và Cảnh Hảo Hảo lúc này thôi cũng đã đủ khiến cho nơi sâu thẳm trong tim anh đau nhói.
Anh vẫn luôn ngỡ rằng mình rất rộng lượng. Anh yêu Cảnh Hảo Hảo đến thế, có thể chấp nhận tất cả mọi thứ về cô, nhưng anh nhận ra, anh thật sự rất để tâm đến việc Thẩm Lương Niên không ngừng quanh quẩn trong thế giới của cô.
Nửa đêm nửa hôm… ba giờ sáng, Thẩm Lương Niên đến tìm Cảnh Hảo Hảo để làm gì? Trai đơn gái chiếc ở chung một nhà…