Một tệ cũng tính là tiền nhỉ… Cảnh Hảo Hảo nghĩ vậy, gật đầu với Lương Thần, dõng dạc đáp: "Có chứ."
"Có bao nhiêu?"
Vấn đề này khiến cô không trả lời được.
Nếu cô nói chỉ có một tệ, há chẳng phải chuyện mình hết tiền sẽ bị bại lộ sao?
Lương Thần thấy vẻ mặt do dự của cô bèn cười khẽ: "Chắc chắn không nhiều bằng tiền trong thẻ của anh."
Tuy lời anh nói là thật nhưng cô vẫn cảm thấy không vui, bĩu môi hờn dỗi.
Cánh môi cô đỏ mọng hơi chu ra, được ánh đèn phủ lên một tầng sáng nhu hòa khiến Lương Thần nhìn mà lòng nhộn nhạo, không nhịn được đưa tay đè môi cô xuống.
Cô lại tiếp tục bĩu môi.
Anh lại đè xuống.
Lần này, anh còn chưa kịp rút tay lại, môi cô đã khẽ động, một luồng điện khó tả chạy thẳng từ đầu ngón tay vào tim anh khiến anh bất giác cong ngón tay, nhẹ nhàng vuốt ve đôi môi cô.