Lương Thần vừa lái xe vừa suy nghĩ tìm nhà hàng, hỏi: "Lẩu nhé?"
Cảnh Hảo Hảo lắc đầu: "Ăn lẩu nóng lắm."
"Món Nam Kinh thì sao?"
"Hôm qua mới ăn mà."
"Món Quảng Đông?"
Cảnh Hảo Hảo lắc đầu, lần này chẳng buồn đáp một tiếng.
"Món Bắc Kinh?"
"Món Hàng Châu?"
"Tôm càng ở phía nam thành phố?"
Lương Thần liên tục đề xuất mấy chỗ liền, Cảnh Hảo Hảo vốn nói "tùy anh", thế mà hỏi chỗ nào cũng xoi mói, chê bai không ưng ý chỗ đó, cuối cùng còn liếc anh dè bỉu: "Lương Thần, anh lợi hại thật, nói tới nói lui một hồi mà chẳng trúng chỗ nào em thích cả."
Lương Thần bị giễu cợt mà mặt mày vẫn tươi tỉnh, bình tĩnh bẻ tay lái, hỏi tiếp: "Vậy em muốn ăn gì?"
"Tùy anh."
Lương Thần cạn lời, im lặng một lúc rồi tiếp tục nêu tên vài nhà hàng nữa.