Cô thản nhiên gật đầu với Lương Thần, đáp khẽ, không hề có ý định nói cho anh nghe người cô định tặng quà là ai.
Mắt anh vẫn nhìn thẳng về phía trước như đang lái xe chăm chú lắm nhưng được một chốc, anh đành bó tay đầu hàng, mở miệng hỏi: "Em tặng ai vậy?"
Cuối cùng cũng chịu hỏi rồi à...
Cảnh Hảo Hảo thầm cười điên cuồng, nghĩ thầm, bây giờ anh đã biết món quà là gì rồi, nếu cô lại nói cho anh biết quà này là tặng cho ai, chẳng phải đến ngày Giáng sinh sẽ không còn gì bất ngờ nữa ư. Thế là, cô lắc đầu với anh, vênh mặt đáp: "Không cho anh biết đâu."
Thật ra, Cảnh Hảo Hảo không quen bao nhiêu người đàn ông, mà người có khả năng nhận món quà là đồ lót, ngoài anh ra chỉ có thể là Thẩm Lương Niên mà thôi.
Dạo này, anh gần như không hề thấy Cảnh Hảo Hảo và Thẩm Lương Niên qua lại với nhau, do đó, từ tận sâu trong trái tim, anh đã thoáng tin rằng món quà này là dành cho mình rồi.