Cảnh Hảo Hảo vừa hé môi, giọng nói trầm thấp cuốn hút của anh lại vang lên lần nữa: "Hảo Hảo, anh có thể theo đuổi em không?"
Lương Thần nói câu này rất thản nhiên, thậm chí còn chất chứa mấy phần triền miên khó thấy, Cảnh Hảo Hảo nghe mà ngất ngây, cảm giác như câu nói kia có tiếng vọng, không ngừng lặp đi lặp lại bên tai cô rồi mới dần dần lắng xuống.
Bàn tay đang đặt trên chăn của cô bất giác siết chặt, cô như đã mất đi khả năng hô hấp, ngồi yên bất động tại chỗ.
Cô từng có cuộc tình dài bốn năm, quen biết mười năm, cuộc tình đó gần như đã tiêu hao hết tuổi xuân của cô, nhưng cô lại chưa bao giờ được một người đàn ông theo đuổi.
Ngay cả khi cuộc tình đó đi đến hồi kết, cô cũng là người mở miệng trước.
Cô chưa từng hưởng thụ cảm giác được một người theo đuổi, bây giờ, người đàn ông mà cô thích đang nói với cô, anh muốn theo đuổi cô.