Bắt đầu từ hôm đó, Cảnh Hảo Hảo không trả lời bất cứ tin nhắn nào của Lương Thần nữa, anh gọi đến mấy lần cô đều chuyển sang chế độ im lặng, ném điện thoại vào túi xách, mắt không thấy tâm không phiền.
Cô nghĩ, qua vài ngày nữa thôi, mình sẽ dần quen với việc không trò chuyện với anh, lòng cô cũng sẽ bình ổn trở lại.
Nhưng không biết là cô đã đánh giá quá cao mình hay đã đánh giá thấp sức ảnh hưởng của anh với mình, cô phát hiện, dù có cố ý cắt đứt liên lạc với anh, bản thân lại càng nhớ anh da diết, nhớ đến ăn không ngon ngủ không yên.
Chỉ ba ngày ngắn ngủi nhưng Cảnh Hảo Hảo lại cảm thấy như đã trôi qua một khoảng thời gian dài đằng đẵng rồi.