Nói đúng hơn, cô không biết mình nên đối mặt với Lương Thần như thế nào.
Cảnh Hảo Hảo đứng trước cửa, hít thở sâu vài lần mới tra chìa khóa vào ổ.
Cô chưa kịp vặn chìa khóa thì một tiếng "tách" đã vang lên, cửa bị Lương Thần mở ra từ bên trong.
Cảnh Hảo Hảo giật mình run cả tay, ngẩng đầu nhìn anh, cố nén những suy nghĩ vẩn vơ trong đầu mình, tỏ vẻ rất thoải mái, cong môi cười với anh.
Lương Thần nghiêng người, tầm mắt lại mang vẻ thăm dò nhìn về đằng sau cô.
Cô lách qua người anh để vào nhà. Khi lướt qua lồng ngực của anh, cảm nhận rõ rệt hơi thở toát ra từ người anh, tim cô bỗng giật bắn, vội cúi đầu xuống, bước vội vào trong. Cô đi thẳng đến máy lọc nước, rót cho mình một ly nước lạnh rồi uống ừng ực, lúc này mới thấy dễ chịu hơn đôi chút.
Cảnh Hảo Hảo cầm nửa ly nước còn lại ngồi trên xô-pha, câu nói của Thẩm Lương Niên bất chợt văng vẳng trong đầu.