Cảnh Hảo Hảo cầm ly rượu, yên lặng một lúc lâu.
Mãi đến khi Thẩm Lương Niên khẽ bóp vai cô, cô mới hoàn hồn, vội vàng nâng ly nhưng đầu vẫn cúi thấp, không nhìn về phía Lương Thần.
Cô ngừng lại giây lát rồi mới ngẩng đầu, khẽ cong môi, nhẹ nhàng nói: "Chào Tổng Giám đốc Lương."
Lương Thần vẫn chỉ ngồi yên trên ghế với vẻ thong dong điềm tĩnh, nhìn hai ly rượu của Thẩm Lương Niên và Cảnh Hảo Hảo đang giơ lên trước mặt, lại không hề có ý muốn nâng ly.
Cảnh Hảo Hảo nín thở đợi hồi lâu, vừa thoáng ngẩng đầu liền bắt gặp ánh mắt đang nhìn mình chằm chằm của Lương Thần. Cô hốt hoảng quay đầu tránh né, lại thấy Thẩm Lương Niên đang nhìn Lương Thần với vẻ nghi hoặc.
Thẩm Lương Niên quả thật hơi bối rối đối với phản ứng này của Lương Thần. Anh và Lương Thần cũng là chỗ bạn bè thân thiết, thường xuyên giao thiệp qua lại nhưng đây là lần đầu tiên anh mời rượu mà người bạn này lại không nhận.