Cái gì mà cô bị bỏ rơi nên trở về tìm Thẩm Lương Niên chứ?
Rồi lại còn tại sao cô phải trở về?
Thành phố Giang Sơn là do nhà cô ta mở chắc?
Tại sao cô lại không được trở về đây chứ?
Nếu như ban nãy Cảnh Hảo Hảo chỉ muốn nhắm mắt làm ngơ nhanh chóng rời đi cho xong chuyện, thì giờ đây, cô thật sự không muốn để yên cho Kiều Ôn Noãn nữa.
Cô không chút nghĩ ngợi, cho cô ta một bạt tai trời giáng.
Vóc dáng của cô nhỏ nhắn nhưng không hề thấp, lại thêm giày cao gót khiến cô còn cao hơn Kiều Ôn Noãn một chút. Vì vậy, khi cô nổi giận, khí thế đủ để đàn áp Kiều Ôn Noãn một cách triệt để.
Một lát sau, Kiều Ôn Noãn mới ý thức được mình vừa bị tát, ngơ ngác ôm lấy gò má của mình.