Cô không muốn bị bỏ thuốc, không muốn bị bắt nạt, không muốn…
Cô không muốn rất nhiều thứ. Dù vậy, cô lại không cách nào ngăn cản tương lai u ám sắp ập đến với mình.
Cô đang một thân một mình ở nơi đất khách quê người, dù có muốn cầu cứu cũng chẳng biết tìm ai. Lòng cô bỗng dâng lên cảm xúc ngột ngạt, khó chịu.
Cô không biết sau khi chuyện này qua đi, mình có còn đủ can đảm sống tiếp trên cõi đời này nữa không. Cô thật lòng hy vọng, trong thời khắc nguy hiểm này, sẽ có một người đàn ông xuất hiện như một vị thần, giải cứu cô khỏi hiểm cảnh, hệt như tình cảnh quen thuộc thường thấy trong tiểu thuyết hay phim ảnh.
Nghĩ đến đây, hình bóng Lương Thần chợt hiện lên trong đầu cô. Hình bóng ấy xuất hiện rất đột ngột khiến cô không kịp trở tay.
Cô thật sự không hiểu, vì sao tại thời khắc nghìn cân treo sợi tóc này, anh lại là người đầu tiên cô nghĩ đến.