Sau đó, cô để anh dựa người vào tường, từ từ thả tay ra, chắc chắn anh không bị ngã mới nhanh chóng lên taxi, nói với tài xế: "Bác tài, chúng ta đi thôi!"
Taxi chậm rãi rời đi, qua kính chiếu hậu, cô thấy cửa biệt thự bật mở, dì Lâm đi ra, nhìn Lương Thần đang đứng tựa người ngoài cửa, lập tức bước tới đỡ anh.
Khoảng cách giữa taxi và biệt thự ngày càng cách xa, hình ảnh phản chiếu trong kính chiếu hậu cũng cũng nhỏ dần. Cô thấy rất rõ, không lâu sau đó, có mấy người giúp việc khác trong biệt thự cũng chạy ra, mọi người luống cuống dìu anh vào nhà.
***
Ngày hôm sau, khi tỉnh lại, đầu óc Lương Thần khá mơ hồ, có lẽ do tác dụng của rượu nên đầu anh đau âm ỉ.
Anh mở mắt ra, nhìn phòng ngủ quen thuộc, khẽ nhăn mày, thầm đào sâu trong ký ức hồi lâu, nhưng cuối cùng chỉ nhớ được cảnh tượng mình uống say ở nhà hàng Ý.