"A Thần, tối nay con uống rượu, để tỉnh rượu rồi hẵng về." Mẹ anh cũng đứng dậy theo, nhìn con trai út khó khăn lắm mới về nhà một chuyến lại sắp đi, sắc mặt hơi nặng nề.
"Không sao đâu mẹ."
Lương Thần vừa mặc áo khoác vừa đáp lại.
Lương Viễn ngồi trên xô-pha, đặt quyển tạp chí trong tay xuống, ngẩng đầu, thấy anh sắp đi, cũng đứng dậy theo: "Tối nay anh không uống rượu, đúng lúc có chuyện phải ra ngoài, hay là anh thuận đường đưa chú về."
Mấy tháng nay, Lương Viễn vẫn thường tìm cớ để làm hòa với Lương Thần nhưng Lương Thần đều không hề có vẻ cảm kích, quan hệ giữa hai anh em dường như đông cứng thành băng.
Mẹ anh nhìn thấy con trai cả chủ động mở lời, lập tức phụ họa theo: "Như vậy cũng được, A Thần, con ngồi xe anh cả về đi, hôm khác rảnh rồi đến đây lấy xe cũng được."