Lời của Lương Châu Thiên như một quả bom dội thẳng xuống đầu anh khiến cho đại não anh nổ tung.
Mấy chữ "cưỡng ép con gái nhà lành" cứ văng vẳng bên tai như có vô số con ong đang không ngừng bay vòng vòng quanh anh vậy.
Sao ba anh lại biết được chuyện này? Chẳng lẽ Cảnh Hảo Hảo nói cho ông biết?
Không, không thể nào…
Không đợi Lương Thần phản ứng lại, Lương Châu Thiên đứng sau bàn làm việc đã nghiến răng nghiến lợi, chỉ về phía anh giận dữ mắng tiếp: "Lương Thần, tôi xem thường anh rồi! Anh lại dám làm ra những chuyện kia với một cô gái không có sức phản kháng, giờ còn đòi kết hôn, anh có biết xấu hổ không hả? Hôm nay, tôi không dạy dỗ anh đàng hoàng thì anh không biết trời cao đất dày là thế nào phải không?"
Nói xong, Lương Châu Thiên với lấy cây roi đã để sẵn trong phòng sách từ khi anh còn nhỏ, giận đùng đùng bước đến, giơ roi lên, không chút chần chừ, thẳng tay quất xuống lưng Lương Thần.