Nhà cũ của nhà họ Lương nằm ở khu đất phong thủy lâu đời nhất của thành phố Giang Sơn, khắp nơi đều là biệt thự, lối vào có quy định tốc độ tối đa là 30km/h.
Dù vậy, Lương Thần lại như hoàn toàn không nhìn thấy dòng chữ khổng lồ kia, thanh chắn ở lối ra vào biệt thự còn chưa được nâng lên anh đã đạp ga phóng xe vào, làm thanh chắn gãy đôi.
Lương Thần thuần thục xoay bánh lái, rẽ phải, chạy thẳng, rồi lại rẽ trái, chạy thẳng đến trước cửa nhà cũ.
Bà vú già đang chơi với con gái Lâm Lâm của Lương Viễn, thấy xe của Lương Thần liền bế Lâm Lâm đến: "Cô chủ nhỏ, gọi chú đi."
Lâm Lâm gọi một tiếng "Chú" bằng giọng non nớt, dang tay muốn Lương Thần bế mình.
Anh chỉ khẽ ôm bé một cái rồi tức tốc nhét cô bé vào lòng bà vú, mở cửa đi thẳng vào nhà.
Trong phòng khách không có ai, chỉ có một mình chị dâu cả đang ngồi trên xô-pha, vừa xem tivi vừa cắn hạt dưa, thấy anh đến liền mỉm cười đứng dậy: "A Thần đến đấy à?"