Lương Thần bước vào biệt thự, người giúp việc đều đang bận rộn, phòng khách dưới lầu không một bóng người, anh hồ nghi nhìn quanh rồi lên thẳng tầng hai.
Cửa phòng ngủ không khóa, đẩy một cái liền bật mở, cửa sổ vẫn đang mở, cơn gió thoang thoảng làm lay động rèm cửa sổ.
Cảnh Hảo Hảo không có ở đây.
Lương Thần rảo quanh một vòng, xác định cô không có ở đây, bèn cởi áo vest ra, nới lỏng cổ áo, xoay người ra khỏi phòng ngủ, đứng trên lan can lớn tiếng gọi xuống bên dưới: "Dì Lâm, dì Lâm?"
Dì Lâm mặc tạp dề hối hả chạy ra khỏi phòng bếp, vừa thấy Lương Thần, không đợi anh lên tiếng đã nghi hoặc hỏi: "Cậu Thần, sao cậu về sớm vậy? Không ăn tối cùng cô Cảnh và cậu Viễn sao?"
Cô Cảnh, cậu Viễn, ăn tối?
Chuyện này là sao?
Lương Thần nhíu mày hỏi: "Tôi đi ăn với cô Cảnh và cậu Viễn lúc nào?"
"Khoan đã, cậu Viễn?"
"Lúc chiều anh tôi có qua đây à?"