Ánh mắt anh thoạt nhìn có vẻ ôn hòa hiền lành, nhưng Cảnh Hảo Hảo cứ cảm thấy ánh mắt ấy như đang ẩn chứa hàm ý sâu xa.
Tuy vậy, cô nghĩ mãi cũng không hiểu được rốt cuộc đó là gì. Cảnh Hảo Hảo hơi căng thẳng, lòng bàn tay đổ mồ hôi, cứ cố giữ nụ cười trên môi.
Lương Viễn nhìn Cảnh Hảo Hảo một lát, sau đó mới thản nhiên dời mắt đi. Lúc này, anh mới cất lời bằng giọng điệu bình tĩnh như lúc đầu: "Cô Cảnh là diễn viên trong công ty của mẹ chúng tôi à?"
Cảnh Hảo Hảo gật đầu.
Anh suy nghĩ một lát rồi nói: "Sau khi gả cho A Thần, cô Cảnh không cần phải đi đóng phim nữa nên hôm nay tôi có mang theo bản thanh lý hợp đồng của Công ty giải trí TS. Tuy rằng chúng ta sắp trở thành người một nhà, nhưng dù sao vẫn nên làm đúng quy trình của công ty thì tốt hơn, tiền bồi thường sẽ được chuyển đầy đủ cho cô."