Cảnh Hảo Hảo uể oải ngồi ở hậu trường tẩy trang, Tiên Nhi từ bên ngoài hớn hở chạy vào, kề sát tai cô, dùng âm lượng chỉ hai người nghe được, nói khẽ như đang cung cấp tin tức gì quan trọng lắm: "Chị Hảo Hảo, Tổng Giám đốc Lương đến rồi, đang ở ngoài đại điện chờ chị đấy!"
Nghe vậy, tuy ngoài mặt cô không có biểu cảm gì nhiều nhưng sự bức bối trong người bỗng chốc vơi đi hơn nửa. Cảm giác buồn bực đè nén ở lồng ngực cũng tan thành mây khói, trái tim như sống lại, đập rất đều nhịp.
Tâm trạng vốn tụt dốc vì mệt mỏi của cô lập tức được nạp đầy năng lượng, thậm chí còn có tâm trạng chỉ vào gương nói với thợ trang điểm: "Chỗ này tẩy trang chưa sạch, còn chỗ này nữa…"
Tẩy trang xong, cô thay quần áo, không vội ra ngoài mà đến chỗ một nữ nghệ sĩ đang tẩy trang, trò chuyện vài câu với cô ấy rồi lại thong thả vào nhà vệ sinh mò mẫm một lúc mới chậm rãi đi về phía đại điện.