Lương Thần cảm thấy mình vui vẻ hơn bao giờ hết, không nhịn được ôm Cảnh Hảo Hảo vào lòng.
Lúc mới lên giường, anh chỉ lo nghĩ tới chuyện ban ngày nên không chạm vào cô, thậm chí còn nằm cách xa cô ra. Anh cứ tưởng làm thế có thể kiềm nén nỗi buồn bực trong lòng mình nhưng không ngờ lại càng phản tác dụng. Giờ đây, khi đã ôm cô vào lòng, anh mới cảm thấy trái tim mình bình tĩnh trở lại một cách thần kì.
Cô gái này vốn không cam nguyện ở cạnh anh, nhất là lúc cô mới tỉnh lại sau tai nạn giao thông. Dù bị anh nắm được điểm yếu nhưng cô vẫn không khuất phục. Thoạt nhìn, cô yếu đuối nhu nhược là vậy, nhưng có trời mới biết, cô đã mang thân thể chưa hồi phục hẳn ấy, gây ra biết bao phiền phức cho anh.
Mấy bộ quần áo được đặt may riêng trong phòng thay đồ đều bị cô cắt nát. Cho dù mới tỉnh lại không lâu, sức lực có hạn nhưng cô lại rất tinh mắt, chỉ toàn chọn những bộ đẹp nhất đắt nhất để cắt khiến hôm sau anh mở tủ ra, không tìm nổi bộ nào còn mặc được.