Cảnh Hảo Hảo lại gật đầu rồi đóng cửa xe lại.
Anh hạ kính cửa sổ xuống nhìn theo bóng lưng cô, chợt cất tiếng gọi: "Hảo Hảo."
Cô khựng lại, quay đầu nhìn anh.
Anh nhìn thẳng vào mắt cô thật lâu rồi mới nhẹ giọng nói: "Nếu em không muốn gọi cho anh thì gọi dì Lâm cũng được, dì ấy sẽ chuẩn bị đầy đủ mọi thứ cho em."
Thấy sắc mặt cô hơi nặng nề, anh mỉm cười với cô: "Em lên lầu đi."
Cô siết chặt hộp cơm, ngây ngẩn một lúc mới xoay người bước vào khách sạn.
Anh ngồi trong xe nhìn bóng cô khuất dần, thật lâu sau mới kéo cửa kính xe lại, lắng nghe tiếng gió lạnh thổi vù vù trong xe, nuốt khan rồi khởi động xe rời đi.
Có lẽ là vì mới gặp được cô nên lòng anh không khó chịu lắm, chỉ là khi lái xe được một lúc, anh bỗng thấy trống vắng quá đỗi.