Cùng lúc đó, trong tòa nhà cao chọc trời thuộc tập đoàn Giang Sơn ở khu vực trung tâm, Lương Thần đang nằm trên giường say giấc nồng.
Gương mặt tuấn tú trông rất thoải mái, tay hơi cong lên ôm lấy chăn bông mềm mại như thể đang ôm ấp người con gái đã lặng lẽ dung hòa vào từng tế bào trong cơ thể anh tự bao giờ.
***
Hôm sau, vẫn là một ngày đẹp trời hiếm thấy của thành phố Giang Sơn.
Bầu trời xanh thẳm như nước sơn, không có một gợn mây, ánh nắng tươi sáng chiếu rọi lên khắp mặt đất, rực rỡ đến chói chang.
Tiết trời đầu xuân không hề nóng chút nào, mấy cô thiếu nữ xinh đẹp đã trút bỏ chiếc áo khoác dày của mùa đông, thậm chí có người không sợ lạnh chọn mặc mấy chiếc váy ngắn cầu kỳ, khoe đôi chân thon dài, nõn nà trên đường phố.