Lương Thần thấy Cảnh Hảo Hảo phớt lờ mình lại không hề tức giận, chỉ từ từ đi đến trước mặt Cảnh Hảo Hảo, cười tủm tỉm cầm lấy chiếc túi xách đặt bên cạnh cô, tìm ra di động, nhét vào tay Cảnh Hảo Hảo: "Không phải mấy buổi tối trước đều hăng say lướt di động lắm sao? Sao tối nay về nhà không chơi nữa?"
Cảnh Hảo Hảo buông tay ra, tránh né chiếc di động mà Lương Thần đưa tới.
Lương Thần vươn cánh tay còn lại túm lấy tay Cảnh Hảo Hảo, đặt di động vào tay cô, còn ấn mở màn hình, bấm vào weibo giúp cô: "Mau đăng nhập tài khoản và mật mã vào đi chứ, nói không chừng bây giờ Thẩm Lương Niên đang sốt ruột chờ tin nhắn của em đấy!"
Nghe thấy câu này, Cảnh Hảo Hảo như bị điện giật, đứng phắt dậy khỏi xô-pha, thậm chí còn bất cẩn đánh rơi di động mà Lương Thần nhét vào tay mình xuống đất.
Sao anh lại biết chuyện mình chat với Thẩm Lương Niên?
"Sao lại bất cẩn vậy?"