Lúc ấy, cô đau đớn tột cùng, khuôn mặt trắng bệch đầy nước mắt, van xin anh buông tha cô, một lòng một dạ muốn ở bên Thẩm Lương Niên.
Chính nét mặt đó của cô đã ngăn anh không nói ra chuyện Thẩm Lương Niên ngoại tình, nhưng giờ đây, tất cả đều đã bị phơi bày, cô… Lương Thần không dám nghĩ thêm nữa, anh lo lắng quay sang nhìn cô.
Nghe thấy câu nói cuối cùng của Kiều Ôn Noãn, Thẩm Lương Niên lập tức chôn chân tại chỗ, tim đập điên cuồng từng cơn, gương mặt dần tái nhợt, một lúc lâu sau mới ngẩng đầu, thảng thốt nhìn Cảnh Hảo Hảo.
Tuy đã biết chuyện từ trước nhưng Tòng Dung cũng không ngờ Kiều Ôn Noãn lại không chần chừ tiết lộ chuyện xấu của mình trước mặt bao nhiêu người như vậy chỉ để đả kích Cảnh Hảo Hảo. Anh ta nhìn Lương Thần rồi dời mắt sang Cảnh Hảo Hảo.
Cô vẫn ngồi yên tại chỗ, sắc mặt bình tĩnh, ánh mắt hờ hững nhìn lại Kiều Ôn Noãn, trông không có gì khác thường, nhưng tận đáy lòng đã dậy sóng từ lâu.