Ban đầu, Lương Thần chưa kịp phản ứng với lời cô, còn sửa lại váy ngủ giúp cô, đang định bảo cô lên giường ngủ thì ngón tay anh mới khựng lại, ngẩng đầu nhìn cô, muộn màng hiểu ra ý nghĩa của lời cô vừa nói.
Cho dù tắm đã lâu như vậy, tôi vẫn thấy chưa sạch… Ý cô là anh đã vấy bẩn cô, đồng thời chê anh bẩn thỉu ư?
Lương Thần nhìn chằm chằm vào mắt cô: "Em cảm thấy những chuyện chúng ta làm khi ở bên nhau rất dơ bẩn ư?"
Cảnh Hảo Hảo mím môi không lên tiếng.
Sự im lặng của cô càng khiến anh thêm tức giận, mọi chuyện xảy ra hôm nay đã vượt xa giới hạn chịu đựng của anh. Nếu là trước đây, có lẽ anh đã giết cô gái này từ lâu rồi. Giờ đây, anh lại năm lần bảy lượt chịu đựng cho qua vì cô, ấy thế mà cô lại được voi đòi tiên, quyết không chịu dừng lại!
Anh chỉ thẳng vào cô, giận đến bật cười: "Quyết làm trái ý tôi chứ gì? Náo loạn từ bên ngoài cho đến khi về nhà, ồn ào cả đêm chưa đủ đúng không?"