Tức thì, Lương Thần ném phăng lọ thuốc mỡ đi, trừng mắt nhìn cô, giận dữ quát to: "Cảnh Hảo Hảo, hôm nay em nổi điên gì vậy? Chưa chịu dừng lại có phải không!?"
Trái ngược với Lương Thần đang nổi trận lôi đình, cô bình thản đứng dậy: "Tôi đi tắm đây." Nói rồi, cô đi thẳng về phía phòng tắm.
Lương Thần không chút nghĩ ngợi, vội nắm lấy cổ tay cô, kéo cô đến cạnh mình, nhưng cô liền vớ lấy gối dựa bên cạnh đập mạnh lên người anh, giọng cáu kỉnh: "Tôi bảo là tôi muốn đi tắm!"
Anh ném phăng chiếc gối sang một bên, nằm đè chặt lên người cô. Cô đấm túi bụi lên ngực anh, thậm chí còn dùng cả chân.
Trong hơn nửa năm ở cùng anh, cô chưa bao giờ phản kháng quyết liệt như vậy. Lúc này đây, cô lại dùng toàn bộ sức lực như một con thú bị giam cầm trong tuyệt vọng, không màng đến mọi thứ xung quanh, quyết trở mặt với Lương Thần.