Nhìn thấy Lương Thần bước vào, mọi người đều xôn xao đứng dậy, niềm nở chào đón anh.
Anh vừa ôm Cảnh Hảo Hảo vừa tươi cười trò chuyện với mọi người. Mãi một lúc sau, có người không nén nổi sự tò mò, hỏi: "A Thần, không giới thiệu người đẹp cậu đưa đến hôm nay à?"
Lúc này, anh mới đẩy nhẹ cô tới trước: "Cảnh Hảo Hảo."
"Chào cô Cảnh!"
Lương Thần vừa mới dứt lời, liền có người đưa tay về phía Cảnh Hảo Hảo.
"Tránh ra! Tướng mạo của cậu làm người đẹp sợ rồi kìa!" Không biết là ai nói câu này, sau đó, gạt phăng bàn tay trước mặt Cảnh Hảo Hảo, bước tới trước mặt cô, chìa tay ra: "Cô Cảnh, xin chào, xin chào!"
Cảnh Hảo Hảo chưa kịp đưa tay ra đã bị Lương Thần kéo vào lòng, nói với mọi người xung quanh: "Được rồi, mọi người tránh ra đi! Cô ấy dễ xấu hổ, không chịu được chốn đông người." Nói xong, anh ôm eo cô ngồi xuống xô-pha.