Gã ta nói gì mà đêm đó đã nối sợi tơ hồng cho cô và Lương Thần chứ… Chẳng lẽ, đêm mà gã nói, là đêm đầu tiên của cô và Lương Thần tại khách sạn Tứ Quý ư?
Nghĩ đến đây, Cảnh Hảo Hảo chợt hiểu ra gì đó, bàn tay khẽ siết lại thành nắm đấm, nhìn người đàn ông đối diện, vẫn im lặng không lên tiếng.
"Cô Cảnh, rất vui vì hôm nay gặp được cô ở đây." Tôn Nhan không hề cảm thấy lúng túng trước vẻ im lặng của Cảnh Hảo Hảo, ngược lại còn quan sát cô một lượt từ trên xuống dưới, phát hiện trên người cô đều là mẫu quần áo giới hạn của thương hiệu cao cấp, bèn cười nói: "Xem ra thời gian qua cô Cảnh sống không tệ, chắc Tổng Giám đốc Lương đối với cô tốt lắm nhỉ?"
Suy cho cùng, Cảnh Hảo Hảo có thể lọt vào mắt xanh của Lương Thần cũng có một nửa công lao của gã ta.
Ban đầu, Kiều Ôn Noãn đã hứa sẽ đóng phim điện ảnh của gã với mức thù lao thấp, với điều kiện gã bỏ thuốc vào ly rượu của Cảnh Hảo Hảo.