"Cô nói tôi mang thai? Sau đó còn bị sẩy thai? Tôi có con ư?"
Kiều Ôn Noãn khó tin nhìn y tá hỏi lại lần nữa.
Y tá tưởng Kiều Ôn Noãn quá đau buồn nên mới phản ứng như thế, không đành lòng nhắc lại chuyện đó nên chỉ khẽ gật đầu.
Kiều Ôn Noãn chợt ngây người.
Y tá chờ một lát vẫn không thấy cô ta nói gì, thấp thỏm hỏi: "Cô Kiều?"
Kiều Ôn Noãn không nhúc nhích, vẫn giữ nguyên động tác nhìn chằm chằm vào khoảng không.
"Cô Kiều, cô ổn chứ? Cô đừng quá đau buồn, chỉ cần chú ý chăm sóc sức khỏe, chắc chắn lại có thể mang thai."
Lúc này, Kiều Ôn Noãn mới chậm rãi quay đầu nhìn y tá, sau đó lại mất hết hồn vía nằm xuống giường bệnh trở lại.
Sảy thai… Buổi chiều, khi cô đuổi theo Thẩm Lương Niên, bỗng đau quặn bụng đến xuất huyết không ngừng, hóa ra cô đã đánh mất đứa con máu mủ ruột thịt!
Con ư?