Khi ấy, Cảnh Hảo Hảo vừa quay phim xong, đang tẩy trang.
Khi chuông báo điện thoại reo lên, cô ngập ngừng giây lát rồi mới cầm lên xem tin nhắn. Tin nhắn này không dài nhưng Cảnh Hảo Hảo lại đọc rất lâu.
Mãi đến khi thợ trang điểm tẩy trang cho cô xong, gọi tên cô hai lần, cô mới hoàn hồn. Thấy mình đã được tẩy trang xong, Cảnh Hảo Hảo hơi lơ đãng nói một câu "cảm ơn", mang theo điện thoại hoảng hốt rời đi. Cô tìm đến một nơi vắng vẻ, mở tin nhắn ra đọc kĩ vài lượt rồi mới nhẹ nhàng xóa nó đi.
Khi Cảnh Hảo Hảo nhận được tin nhắn, Lương Thần đang họp ở công ty. Trợ lý của anh đột nhiên bước nhanh vào, thì thầm bên tai anh vài câu.
Lương Thần không đáp, chỉ đứng dậy, không đếm xỉa đến các lãnh đạo cấp cao đang kinh ngạc trong phòng, đi thẳng ra khỏi phòng, dẫn theo trợ lý về phòng làm việc của mình, gấp gáp hỏi: "Tin này là thật à?"
"Vâng ạ!"