"Xem ra, tôi thực sự phải cảm ơn người tình bé nhỏ của anh. Cô ta chẳng khác gì một cái camera sống, giúp tôi đỡ mất công tìm thám tử tư theo dõi xem anh và Cảnh Hảo Hảo làm gì khuất tất sau lưng tôi!"
Lương Thần cảm thấy nói thế vẫn chưa đủ, thế là lại thản nhiên bổ sung: "Thẩm Lương Niên, cho dù bây giờ Cảnh Hảo Hảo vẫn còn bên cạnh anh, e rằng cũng bị người tình bé nhỏ của anh khiêu khích đến chia tay thôi. Anh và Cảnh Hảo Hảo đi đến bước đường này, thực ra, chẳng thể trách ai, muốn trách chỉ có thể trách chính anh. Nói đúng hơn, anh đừng tự lừa mình dối người nữa. Tự anh nghĩ kĩ xem, với cách cư xử của cô tình nhân bé nhỏ kia, anh thấy Cảnh Hảo Hảo có thể sống tốt bên cạnh anh sao?"
Tục ngữ nói rất hay, đánh rắn đánh giập đầu, bắt giặc trước bắt vua.
Lương Thần quả thật đã lĩnh hội sâu sắc phương pháp tấn công tâm lý chí mạng này. Anh có thể dễ dàng đáp trả bằng hết những khó chịu mà Thẩm Lương Niên gây ra cho mình.