"Cảnh Hảo Hảo?"
Hiệu trưởng Phương lẩm nhẩm cái tên này hai lần, đột nhiên bừng tỉnh gật đầu, "Hảo Hảo à, cậu hỏi đúng người rồi đấy! Trong số các học sinh của tôi, cô bé đó là người để lại cho tôi ấn tượng sâu sắc nhất."
Hiệu trưởng Phương ngừng một lát, lại hỏi: "Nhưng cậu muốn hỏi gì mới được?"
"Bác nhớ được gì thì cứ kể hết đi ạ, kể gì cũng được."
Hiệu trưởng Phương bật cười, nhìn Lương Thần với ánh mắt mờ ám: "Cậu là bạn trai của cô bé đó à?"
Anh cười ngại ngùng, không đáp lời, chỉ gật đầu rồi uống một ngụm rượu.
Cứ rượu vào là Hiệu trưởng Phương là lại có chút lắm lời nhưng tư duy vẫn rõ ràng mạch lạc. Ông uống một ngụm rượu lớn, tấm tắc vài câu, rồi mới bắt đầu kể: "Tôi biết cô nhóc Hảo Hảo đó từ năm cô nhóc mới bốn tuổi."