Lương Thần hơi nâng cằm, từ tốn hỏi nốt vấn đề thứ ba: "Anh cảm thấy, anh bây giờ còn có tư cách yêu cầu tôi từ bỏ Cảnh Hảo Hảo sao?"
Khi Lương Thần hỏi xong câu thứ ba, mặt mũi Thẩm Lương Niên đã tái nhợt, ánh mắt ảm đạm, không còn chút ánh sáng, bờ vai cũng buông thõng xuống.
Nhìn thấy một Thẩm Lương Niên cạn kiệt sức sống, sự phẫn hận tích tụ một cách khó hiểu trong lòng Lương Thần từ ngày biết chuyện giữa Kiều Ôn Noãn và Thẩm Lương Niên đã nguôi ngoai phần nào.
Thẩm Lương Niên yên lặng hồi lâu, Lương Thần cũng không hề có ý định mở miệng, cả văn phòng rơi vào bầu không khí yên lặng như tờ.
Ánh nắng cuối thu len lỏi qua từng chiếc cửa sổ sát đất, tràn vào góc phía nam của văn phòng, lan rộng thành những mảng ánh sáng rực rỡ, phản chiếu những chiếc bóng của vật dụng nội thất trong phòng xuống sàn nhà.