"Vâng ạ!"
Khi Lương Thần bước ra khỏi cửa, anh cảm thấy có chút không yên tâm, quay lại dặn tiếp: "Nếu không phải là điện thoại từ nhà tôi về việc liên quan đến Cảnh Hảo Hảo thì không cần hỏi ý kiến tôi. Mọi chuyện cứ đợi tới khi tôi đi làm lại sẽ xử lý tiếp!"
Thư ký hơi kinh ngạc, Cảnh Hảo Hảo? Cái tên này nghe rất quen, rất giống tên của ngôi sao nào đó… Nhưng sếp nhắc đến cô ấy làm gì nhỉ?
Lương Thần không để ý đến sự kinh ngạc của thư ký mà quay người nhanh chân rời đi.
***
Lương Thần cũng không biết mình bị làm sao, anh đột nhiên rất muốn ghé thăm quê nhà của Cảnh Hảo Hảo, muốn xem thế giới mà cô đã lớn lên trông như thế nào.
Nói đúng hơn, Lương Thần cũng muốn tìm hiểu quá khứ của cô, dù biết rõ rằng, đời này anh không còn cơ hội để xuất hiện trong quá khứ ấy nữa.
Tuy vậy, anh vẫn vô cùng muốn tìm hiểu mọi chuyện vì anh căm ghét cảm giác thấu hiểu cô thông qua lời của Thẩm Lương Niên.