"Em bị bệnh nên ở nhà nghỉ ngơi một thời gian ạ!"
"Vậy à? Trùng hợp thật đấy, khoảng thời gian trước chị cũng bị ốm nặng …"
"Cô Lâm, em tìm cô cả buổi, thì ra cô đang ở đây!"
Cô Lâm vừa nói được nửa câu thì đã có một giọng nói nhỏ nhẹ chen vào.
Cảnh Hảo Hảo quay đầu lại thì thấy Kiều Ôn Noãn mặc một chiếc đầm dài màu đỏ tự nhiên bước tới.
"Cô Kiều, đã lâu không gặp, cô ngày càng xinh đẹp nhỉ!"
Cô Lâm cũng là cáo già, trong giới showbiz mạnh vì gạo, bạo vì tiền này, cứ gặp được ai là khen người nấy.
"Xem kìa, cô Lâm, em còn đang định nói cô xinh đẹp hơn trước, da dẻ mịn màng hơn, quả thật ngày càng trẻ ra. Đặc biệt là gầy đi nhiều ấy…"
Cảnh Hảo Hảo đứng bên cạnh, nghe Kiều Ôn Noãn ba hoa, không khỏi nhìn xuống vòng eo như cái thùng của cô Lâm, ngấn mỡ ngồn ngộn do bộ đồ bó sát.
"Thật hả? Gần đây tôi không cân nên không biết mình đã gầy xuống."
"Thật đấy, cô Lâm…"