Hà Chi Sơ đặt điện thoại xuống, cầm một ly rượu vang ngồi trước cửa sổ, nhìn màn đêm mênh mông bên ngoài, tâm trạng tốt một cách không ngờ.
Cuối cùng anh cũng đợi được đến ngày hôm nay.
Bao nhiêu sự chuẩn bị của anh, đều không cần dùng đến nữa.
Không đánh cũng thắng mới là thượng sách.
Anh khẽ nâng ly với bầu trời bên ngoài, "Chúc em sinh nhật vui vẻ, my princess."
...
Cố Niệm Chi tắt điện thoại là ngủ luôn.
Cô ngủ không ngon lắm, không nằm mơ, nhưng cũng không cảm thấy yên ổn, tim cứ thấp thỏm giữa lưng chừng, có cảm giác chân không đến đất cật không đến trời.
Nửa đêm cô khát nước tỉnh dậy, bỗng nghĩ đến chuyện Hoắc Thiệu Hằng nói nếu cô đồng ý với điều kiện của anh thì anh sẽ chia tay với cô, cho nên vì sao cô lại phải đồng ý cơ chứ?
Chuyện chia tay do cô đề ra, Hoắc Thiệu Hằng có đồng ý hay không thật ra không quan trọng.