Hoắc Thiệu Hằng không trả lời câu hỏi của Triệu Lương Trạch. Anh im lặng bật máy tính trên bàn làm việc của mình, đồng thời vứt cho Triệu Lương Trạch một quyển ghi chú, trên bìa có bốn chữ: Không chừa một ai.
Triệu Lương Trạch gật đầu, khẽ thở ra một hơi, đấm tay này vào lòng bàn tay kia: "Biết Thiếu tướng không tha cho bọn chúng thì tôi yên tâm rồi! Niệm Chi không thể chịu khổ vô ích được. Cứ nghĩ đến những kẻ đâm sau lưng chúng ta trong lúc chúng ta vào sinh ra tử làm nhiệm vụ là tôi thấy buồn nôn!"
Tất cả những nhân viên ngoại tuyến và nội tuyến của Cục tác chiến đặc biệt đều vô cùng phẫn nộ.
Họ không sợ đổ máu, không sợ hy sinh, cũng không sợ kẻ thù gian ngoan giảo hoạt. Điều họ sợ nhất và đau lòng nhất, chính là bị người của mình bán đứng.