"Niệm Chi, sao em luôn thích bẻ cong lời chị thế? Em biết rõ ý chị không phải thế mà." Lúc này Cố Yên Nhiên cũng đã hơi tức giận, nói với vẻ giận dỗi. Cô ta đi từ cửa sổ vào, quay người ngồi lên ghế sofa, "Được rồi, không nói chuyện phiếm với em nữa. Em mau lên đây đi, Dạ Huyền đã xuống lấy đồ ăn rồi."
Nói xong Cố Yên Nhiên lập tức cúp máy, không cho Cố Niệm Chi thời gian phản bác.
Cố Niệm Chi làm mặt quỷ với màn hình điện thoại đã ngắt cuộc gọi, thầm nghĩ nếu như không phải đồng ý với Trần Liệt, muốn hỏi chi tiết mấy vấn đề về vụ tai nạn máy bay của Cố Tường Văn thì còn lâu cô mới lên đó ăn cơm…
Vào trong thang máy, tới trước cửa phòng Cố Yên Nhiên, Cố Niệm Chi ấn chuông cửa, chờ Cố Yên Nhiên mở cửa cho cô.
"Vào đi." Cố Yên Nhiên đứng trước cửa chờ cô, "Dạ Huyền đã đưa đồ ăn tới rồi, đều là hải sản và rau khi còn bé em thích ăn đấy, đặc biệt là món ngó sen tẩm bột rán của nhà hàng này vô cùng nổi tiếng."