Cố Niệm Chi khoanh tay, lạnh lùng đứng chắn tại cửa ra vào, nói với Nghiêm Khả Hoa trước: "Bạn học Nghiêm, đề nghị cô thu hồi lại những lời cô vừa mới nói. Nếu không tôi sẽ kiện cả cô đấy." Nói xong, ánh mắt cô từ trên mặt Nghiêm Khả Hoa chuyển về phía Miêu Vân Tiêu, rồi lại từ Miêu Vân Tiêu chuyển về Nghiêm Khả Hoa.
Cô tiếp tục hỏi Miêu Vân Tiêu, "Cô vẫn chưa trả lời tôi, cô làm thế nào mà vào được phòng tôi?"
Ánh mắt Miêu Vân Tiêu lóe lên, không dám đối mặt với Cố Niệm Chi.
Cô ta ở một mình trong căn phòng này đã nửa năm, đương nhiên có chìa khóa cả hai phòng ngủ rồi.
Hôm nay Cố Niệm Chi vừa chuyển tới, Miêu Vân Tiêu còn chưa kịp nộp lại chìa khóa lên khoa.
"Không dám nói à? Có phải cô còn có một chiếc chìa khóa phòng tôi nữa đúng không?" Cố Niệm Chi đã đoán được chuyện gì xảy ra, cô chỉ vào Miêu Vân Tiêu và Nghiêm Khả Hoa nói, "Được rồi, tôi sẽ kiện cả hai cô."