Vương Bảo Nhạc đã dùng hết sức bình sinh, thậm chí là hét bằng cả sinh mệnh để thốt ra câu này. Phát biết rằng nếu ngay cả chiêu này mà cũng vô dụng, không dọa được lão tổ người đá thì xem như mình chết là cái chắc.
Hét xong, hắn sợ không đủ sức uy hiếp đối phương nên lại hét tiếp.
"Sư huynh Trần Thanh Tử của ta từng giết chết vô số đại năng Tinh Vực, quét ngang cả tinh vực Vị Ương, tung hoành biển sao vô tận!"
"Hôm nay vãn bối vào lầm nơi này, quấy rầy giấc ngủ của tiền bối. Nhưng từ đầu chí cuối vãn bối chưa từng làm hại tới tộc nhân của tiền bối, chỉ vì những chuyện cỏn con thế này, tiền bối cần gì phải làm khó ta?" Vương Bảo Nhạc nói xong lại dốc hết sức tản khí tức của thuật pháp Bản Nguyên trên người mình ra. Hắn cảm thấy nếu như thuật pháp Bản Nguyên là do sư huynh truyền thụ cho mình, nói không chừng đây lại là do chính hắn sáng tạo ra, vậy thì sẽ có khả năng nhất định xem nó là thứ chỉ Trần Thanh Tử mới có!