"Đùng…" "Đùng…" "Đùng…" "Đùng…"
Vô số gene rác trong cơ thể bắt đầu vùng vẫy khỏi xiềng xích, Hồng Tiểu Phúc ngồi tại chỗ, cả người bắt đầu tỏa hơi nước nóng hầm hập, mà cùng với đó, cứ như thể từ hằng cổ đến nay vốn đã vậy, đầu óc Hồng Tiểu Phúc bỗng tràn ngập vô số thông tin!
Đó là thông tin được cất giấu trong ADN.
Cảm giác đó giống như chim trời bẩm sinh đã biết bay, cá bẩm sinh đã biết bơi, thông tin tiềm tàng trong ADN trong cơ thể cũng như vậy.
Cho đến khoảnh khắc này, Hồng Tiểu Phúc cuối cùng mới biết, năng lực của mình là gì.
Trước kia cậu vẫn luôn thấy rất mơ hồ, bây giờ cuối cùng đã lên cấp, một phần thông tin về năng lực của cậu mới rót vào đầu.
"Hóa ra là vậy..." Hồng Tiểu Phúc thở dài một tiếng, sau đó từ từ mở mắt ra.