Nhóm người Hồng Tiểu Phúc tụ tập trong con hẻm nhỏ đó, nhao nhao nhìn cậu bé trước mặt.
Cậu bé này chắc cũng chỉ mười lăm, mười sáu tuổi, cậu dựa vào vách tường thỉnh thoảng lại len lén nhìn ra bên ngoài, thấy chuyện vừa rồi không gây chú ý cho nhiều người, lúc này mới thở ra một hơi thật dài.
"Vẫn may, vẫn may." Cậu bé kia nhẹ nhàng lau mồ hôi trên trán, liên tục vỗ vỗ ngực: "Mọi người có biết vừa rồi rất nguy hiểm không hả?"
Mấy người Hồng Tiểu Phúc nhìn nhau: Rất nguy hiểm sao? Không phải chỉ định đi thăm quan bức tượng kia một chút à, chuyện này cũng gặp nguy hiểm sao?
"À, chú em này…" Hồng Tiểu Phúc sờ sờ mũi, nhìn cậu bé đó, hỏi: "Chúng tôi chỉ muốn đi thăm quan bức tượng một chút thì có nguy hiểm gì chứ? Mà bức tượng đó là ai vậy?"