Thành thật mà nói, Yamamoto Kazuma quả thật là một người rất đa nghi.
Lần trước ông ta bị bà Tử Ngọc đánh cho không tìm được cả phương Bắc ở thành chủ Đồ Mông, lúc này không dễ gì thương thế mới phục hồi lại được một chút, cho nên ông ta lại càng đa nghi hơn.
Yamamoto Kazuma nhìn những chiến sĩ bên dưới đang lấp ló dưới hào thì không ngừng phái trinh sát đi điều tra tình hình xung quanh.
"Báo cáo! Phía Đông không phát hiện quân địch!"
"Phía Tây không có quân địch!"
"Phía Nam không có quân địch!"
"Phía Bắc không có người!"
Khoảng chừng tám tốp trinh sát được phái đi điều tra, sau khi trở về tin tình báo nhận được lại là không có bất kỳ kẻ địch nào đến.
"Không có ai." Yamamoto Kazuma lấy tay xoa cằm, lẩm bẩm: "Chẳng lẽ thật sự là mình đã suy nghĩ nhiều rồi sao? Đó thật sự chỉ là một hang động do dã thú bình thường đào lên?"
Kỳ thực Yamamoto Kazuma từng nghĩ rằng đây có thể là cái bẫy do tộc Hoàng Minh đào lên.