Ở bên kia.
Đám người Akibaru Yuki chui vào trong khe ẩn thân, sau đó được truyền tống vào một cung điện to lớn.
Sự nguy nga tráng lệ của cung điện kia không thể dùng từ ngữ nào để miêu tả được.
Chỉ bốn cái cột trụ của nó thôi đã có đường kính dài ít nhất là hai mét, cao ít nhất bốn mươi mét!
Gạch lát sàn ít nhất cũng dài hai mươi mét, khắp nơi trong hành lang to lớn đều có vết trầy do chiến đấu. Ở tận cùng của cung điện có một chiếc ghế to khổng lồ.
Ghế Vua cao ít nhất hai mươi mét, bề mặt lấp lánh ánh kim và có cả ánh lửa cháy chập chờn không ngừng.
Phía trước ghế Vua là một dòng sông nham thạch, bên trong là nham thạch nóng rực đỏ ngầu đang không ngừng chảy, thi thoảng lại phun ra bong bóng. Lúc bong bóng vỡ phát ra âm thanh ọc ọc.
Đương nhiên, những điều này vẫn chưa đủ làm cho Akibaru Yuki khiếp sợ.
Thứ thật sự làm cho bọn họ cảm thấy như mình đang nằm mơ là ở trong đại điện của cung điện này có một kho báu cao như quả núi nhỏ!