Bên chỗ Hồng Tiểu Phúc.
"Hơi kỳ lạ nhỉ." Tô Oánh vừa đi vừa không ngừng xoa cánh tay.
Địa hình trong đầm lầy nước độc này đối với kiểu con gái bình thường thích sạch sẽ như cô quả thật thường không thân thiện cho lắm. Có điều dù sao chính sự quan trọng, vẫn nên cố gắng chịu đựng, cô vừa đi vừa nói: "Tiểu Phúc, cậu nói xem liệu ở đây có kẻ địch hay không?"
"Khó mà nói được." Hồng Tiểu Phúc hạ giọng, nói: "Mọi người hãy cố gắng cẩn thận."
"Hoàn cảnh nơi này thật đáng sợ." Tô Oánh cảm giác da gà trên cánh tay sắp nổi hết cả lên, bước đi trong hoàn cảnh hoang vu, lạnh lẽo này thật sự không thể hào hứng nổi, có điều cô nhanh chóng lấy lại được tinh thần!
"Tiểu Phúc, cậu mau nhìn đi, bên kia, bên kia!" Tô Oánh kéo cánh tay Hồng Tiểu Phúc, tay chỉ sang phía bên phải ở đằng trước bọn họ, hưng phấn nói: "Bụi cỏ đen nhánh đằng kia kìa, có phải quả hắc minh không?"