Đoàn người đi tới bìa rừng.
Hồng Tiểu Phúc hô lên: "Vua khỉ, chúng tôi lại tới rồi đây!"
Cậu vừa hô như vậy, khu rừng bỗng vang lên vô số tiếng "Khẹc khẹc", chưa được bao lâu, vua khỉ lông trắng đã dẫn theo một đám khỉ sáu chân tung tăng chạy tới, vây quanh Hồng Tiểu Phúc mà "khẹc khẹc" liên hồi.
Biểu cảm và động tác này cho thấy chúng đang rất vui.
"Ha ha, một ngày không gặp, chúng mày vẫn vui vẻ chứ?" Hồng Tiểu Phúc cười khà khà, vỗ vỗ cánh tay vua khỉ: "Nhìn xem tao mang gì cho chúng mày này."
Cậu nói rồi lấy một đống khoai tây chiên, khoai tây miếng ra khỏi ba lô, toàn là những thứ đã mua từ siêu thị quanh trường.
Nói thế nào thì nói, vua khỉ này đã giúp cậu giết được bao nhiêu sói rừng rậm, có qua có lại thôi mà.
"Khẹc khẹc!"
Vua khỉ: (๑>ڡ<)☆
Một đám khỉ vui vẻ kêu la ầm ĩ, tay chân thoăn thoắt chia sạch sẽ chỗ khoai tây với sô cô la kia.
Thạch Đào và các chiến hữu ở bên cạnh nhìn cảnh ấy cũng thấy vui lây.