Cùng lúc đó, ở một bên khác.
Khương Bác Đồ cưỡi ngựa, đi theo các anh lính ở phía trước với khoảng cách năm mươi mét, vừa đi vừa không ngừng tìm kiếm xem có gặp được con thú nào lạc đàn không.
Tuy rằng không thể chủ động tìm kiếm trong phạm vi rộng, nhưng Khương Bác Đồ vẫn cảm thấy, ít nhiều gì cũng nên xử lý một hai con để luyện tay. Từ khi linh khí khôi phục và bản thân thức tỉnh, cậu ta vẫn luôn cho rằng thế giới này về sau sẽ là một thế giới mà vũ lực cao hơn tất cả, cho nên sức mạnh cá nhân hiển nhiên rất quan trọng.
"Mọi người đừng mải nói chuyện nữa", Khương Bác Đồ cưỡi trên lưng ngựa cao nên nhìn được xa hơn. Cậu ta vừa đi vừa ngó nghiêng quan sát, "Bên phía quân nhân không có việc gì cho chúng ta đâu, mọi người phải quan sát xung quanh, tìm kiếm cho cẩn thận, đừng đến đây một cách vô ích. Vu Hưng, nếu cậu không tìm được thì để sứ giả thế thân của cậu đi tìm đi? Có tổn hại gì đến bản thân cậu đâu."