Vẻ mặt của Hiệu trưởng Lâm hiện tại khó coi như thể đang ăn phân chó.
Ông ta có thể ngồi vào vị trí này không phải là việc dễ dàng. Nếu như người làm Hiệu trưởng như ông ta bị phát hiện là nuôi bồ nhí bên ngoài thì có không ít người sẽ dựa vào nó để thổi phồng nó lên.
Từ đó, nếu cấp trên tra xét, vị trí Hiệu trưởng của ông ta cũng không thể giữ nổi.
Huống chi bà vợ của ông ta cũng không phải hiền lành, nếu chuyện này truyền ra, ông ta cũng sẽ mất hết thể diện.
Hiệu trưởng Lâm ngẩng đầu nhìn Vân Tiên, ông ta thấy thiếu nữ xinh đẹp này đang cười dịu dàng với mình, ý uy hiếp nồng đậm xen kẽ bên trong.
"Ba, chúng ta đừng để ý tới Vân Tiên, lúc nào nó cũng thích nói mấy lời kỳ quái. Chúng ta vẫn nên bắt nó biến nhanh đi, hừ!" Lâm Mộng Vũ nghe xong lời của Vân Tiên thì cho rằng đầu óc cô bị nước vào nên tức khắc thúc giục Hiệu trưởng Lâm.
Lâm Mộng Vũ cứ tưởng rằng người ba luôn che chở mình sẽ quát lớn Vân Tiên nhưng không ngờ hành động tiếp theo của Hiệu trưởng Lâm lại khiến mọi người ở đây bất ngờ.
"Mộng Vũ, con ngậm miệng lại cho ba!" Hình ảnh Hiệu trưởng Lâm quở mắng Vân Tiên trong suy đoán của mọi người không xuất hiện, ngược lại, Hiệu trưởng Lâm lại hung dữ trách mắng con gái cưng Lâm Mộng Vũ của mình.
Lâm Mộng Vũ bị ba mình quát một tiếng, sửng sốt một hồi, cô ta nhìn Hiệu trưởng Lâm với ánh mắt khó tin: "Ba, ba… Ba mắng con!"
Từ nhỏ tới lớn, ba của cô ta luôn là người đối xử tốt với cô ta nhất. Dù cho cô ta tiếp tục nghịch ngợm gây sự, thậm chí đánh nhau ẩu đả ở trường học, ba của cô ta đều đứng về phía cô ta, chưa từng quát tháo như hôm nay.
Giáo viên trong văn phòng thấy cảnh này thì đều không hiểu nổi.
Sao vừa rồi Hiệu trưởng Lâm còn bênh vực con gái mình, cực lực che lấp sai lầm của Lâm Mộng Vũ, mà sau khi nghe Vân Tiên nói thế, Hiệu trưởng Lâm lại quay ngoắt ra mắng con gái mình?
"Ba, con mới là con gái ba mà! Sao ba lại giúp con ranh Vân Tiên mắng con? Ba chưa từng đối xử với con như thế…" Lâm Mộng Vũ uất ức, cô ta chỉ vào Vân Tiên, phẫn nộ nói với Hiệu trưởng Lâm. Còn chưa nói xong đã bị ngắt lời.
"Bốp!"
Âm thanh vang dội của một cái tát vang lên.
Hiệu trưởng Lâm tát một cái vào mặt con gái mình.
Chẳng bao lâu sau, mặt Lâm Mộng Vũ nóng ran như bị bỏng, một dấu tay đỏ chót xuất hiện trên gò má cô ta.
Hiệu trưởng Lâm nén nhịn đau lòng tát con gái mình, thở phì phò quát Lâm Mộng Vũ một lần nữa, cơ thể to mập run rẩy: "Ba nói con im đi, con có nghe không!"
Nói thật, Hiệu trưởng Lâm vẫn sợ Vân Tiên nói chuyện mình nuôi bồ nhí ra. Đến lúc đó, ông ta không còn thể diện, tư cách cũng bị mất, ngay cả chức Hiệu trưởng này cũng không thể bảo vệ nổi.
Cái giá này hoàn toàn không nhỏ.
Vân Tiên khoanh hai tay trước ngực, thản nhiên nhìn mọi chuyện xảy ra trước mắt.
Cô biết chuyện hôm nay sẽ xảy ra, vì thế lần trước khi lên mạng, cô cố ý tìm kiếm tư liệu cá nhân của Hiệu trưởng Lâm thông qua trạm tình báo đặc công toàn cầu. Kết quả phát hiện được chuyện thú vị này.
"A! Vân Tiên, đều do mày, tại mày! Tao muốn giết mày, tao muốn giết mày!"
Lâm Mộng Vũ chưa từng bị nhục nhã như hôm nay, không ngờ ba của cô ta lại tát cô ta! Từ nhỏ tới lớn, chưa có ai dám đối xử với cô ta như vậy.
Mà kẻ gây ra tất cả những chuyện này là Vân Tiên.
Trước đó không lâu, Nguyên Anh Tuấn nói chia tay với cô ta cũng là vì Vân Tiên.
Lâm Mộng Vũ bị sự phẫn nộ và hận thù làm mê muội đầu óc, cô ta cầm một cây bút máy đen trên bàn làm việc, lao về phía Vân Tiên.
Ngòi bút máy đen chĩa xuống, Lâm Mộng Vũ nắm thân bút, định đâm thật mạnh vào người Vân Tiên.
Người ở đó thấy thế đều hít sâu một hơi.
Lâm Mộng Vũ cầm bút đâm Vân Tiên là muốn lấy mạng người ta à!
"A!" Mấy cô giáo trong văn phòng đã quay đầu sang hướng khác, không dám nhìn cảnh tượng sắp xảy ra.
Vài người có lá gan lớn vẫn còn đang theo dõi nhưng cũng thót tim.
Ngay thời khắc Lâm Mộng Vũ sắp đâm bút máy vào thân thể Vân Tiên, Vân Tiên lại nhẹ nhàng nhấc chân lên. Một giây sau, cô đột nhiên duỗi thẳng chân, đá một cú trúng bụng Lâm Mộng Vũ.
Vết thương cũ vừa lành, Lâm Mộng Vũ lại bị đá một cú như thế, cô ta hét thảm một tiếng, bay xa tới tận mấy mét.
Vân Tiên thu chân, môi cong lên thành nụ cười lạnh lùng.
Ai muốn giết cô, cô sẽ cho đối phương thăng thiên trước.