Vân Tiên còn chưa quay người, Trần Hinh Di đã nhào qua, ôm vai cô thân thiết sáp lại gần.
"Ừm." Vân Tiên khẽ đáp lại một câu, sau đó cô hỏi Trần Hinh Di: "Trương Thiệu Phong đâu?"
Trương Thiệu Phong và Trần Hinh Di là anh em họ, hai người luôn thích cà khịa nhau, lúc này không nhìn thấy Trương Thiệu Phong nên Vân Tiên không khỏi ngạc nhiên.
"Anh ấy à, hôm nay anh ấy sốt cao mãi không giảm, mình bảo anh ấy đừng đến." Trần Hinh Di nói, sau đó cô lại ôm lấy Vân Tiên, cười hì hì sáp lại gần Vân Tiên.
"Tiểu Tiên, mình nhìn thấy anh đẹp trai đưa cậu đi học lúc nãy rồi nhé, mình còn nghe thấy lời anh ấy nói nữa." Trần Hinh Di cười hì hì nói.
Sau đó cô nàng còn tinh nghịch chép miệng, cộng thêm ngữ điệu của mình, học theo Tư Dịch lúc nãy dịu dàng nói với Vân Tiên: "Buổi tối anh đợi em về… Ha ha, chính là câu này. Giữa hai người có gian tình đúng không."
Trần Hinh Di không có ý gì khác, chỉ là cô rất thích đùa thôi.