Sân trượt băng rất lớn, người đến trượt băng cũng rất nhiều, tuy giọng Vân Tiên không lớn nhưng lại khiến tất cả mọi người ở đây khẽ run rẩy.
Ai có thể tưởng tượng được một cô gái xinh đẹp lại có thể nói ra lời nói đáng sợ như vậy?
Cái gì mà "không những tôi có thể như vậy, tôi còn có thể giết các người"?
Huống chi, ba chữ "có tin không" cuối cùng còn dùng giọng điệu bình thản như vậy, không phải là câu hỏi, mà là sự khẳng định.
Cao Mỹ Hàm không nhịn được rùng mình một cái, đám người Diệp Khải cũng sững sờ.
Ngay cả Đới Thanh Thanh cũng kinh ngạc nhìn Vân Tiên, đồng thời hít vào một hơi.
Dù sao, nếu là một cô gái bình thường, không ai lại có thể nói ra lời như vậy bằng giọng điệu bình thản như thế được.
Giết người? Đây là chuyện mà không ai ở đây dám nghĩ tới, vậy mà Vân Tiên lại thản nhiên thốt ra.