Nguyên Anh Tuấn thấy Tư Dịch đang hôn lên đôi môi mềm mại mà anh ta mong ước không biết bao nhiêu lần, muốn chạm cũng chạm không được ngay trước mặt mình thì lập tức cảm thấy căm giận.
Nhưng cho dù anh ta có tức thì lúc này ngay cả động đậy anh ta cũng không dám.
Tư Dịch quá thần bí, Vân Tiên quá đáng sợ.
Vừa rồi, viên đạn của Vân Tiên đã sượt ngay qua đầu anh ta. Khi đó, Nguyên Anh Tuấn cảm thấy mình cách cái chết chỉ còn một bước.
Thật sự là chỉ một bước nữa thôi, anh ta đã chết rồi!
Chết! Nguyên Anh Tuấn cũng chỉ là người bình thường, đương nhiên sợ chết.
Huống hồ, anh ta vẫn còn trẻ, vẫn còn phơi phới yêu đời, sao có thể chết như thế được?
Vậy nên lúc này Nguyên Anh Tuấn đứng run rẩy tại chỗ, không dám động đậy một chút nào.
Anh ta sợ bản thân khẽ động thôi thì Vân Tiên sẽ lại giơ súng bắn mình.
Vậy nên Nguyên Anh Tuấn cứ như vậy nhìn rõ Tư Dịch nâng khuôn mặt xinh đẹp của Vân Tiên, nghiêng qua nghiêng lại.