"Tiểu Tiên!" Tần Y Nhu nhìn máu tươi chảy dài theo cánh tay Vân Tiên, bà hoảng hốt chạy tới cầm lấy cánh tay đang chảy máu của cô.
Vân Tiên ngăn bà lại, cô chặn phía trước Tần Y Nhu, đồng thời ánh mắt cũng nhìn chăm chú mấy tên côn đồ cầm dao bổ dưa đang nhìn mình.
Lúc này, may mà có tình huống phía Vân Tiên thu hút sự chú ý của đám côn đồ, những người thiếu chút nữa bị giết đều cuống cuồng tìm cơ hội chạy trốn ra ngoài.
Không tới vài giây, lầu một đã không còn lại một ai. Ngoại trừ mấy người bên ngoài bị chém sớm nhất, không biết sống chết nằm trên mặt đất.
Vì trung tâm thương mại này chỉ có cửa vào chứ không có cửa ra riêng, nói cách khác họ chỉ có một cánh cửa để ra vào nên lầu hai, lầu ba, lầu bốn của trung tâm thương mại chen chúc đầy người.